truyện cổ đại 18

- Công Chúa, vẫn chuẩn bị cho tới giờ thị tẩm, nhằm nô tì canh ty người thay cho trang phục, có lẽ rằng Đại Vương vẫn chuẩn bị cho tới rồi - Ý Lan lên giờ kéo Vân Phượng về với lúc này.

-Ngươi trình bày coi, Đại Vương với mến tao ko, hậu cung tía ngàn giai lệ, liệu tao hoàn toàn có thể lọt được vào đôi mắt xanh xao của những người không? - Vân Phượng khẽ thở lâu năm, sắc kiều diễm vì thế nỗi sầu muộn nhưng mà càng tăng lắc động.

Bạn đang xem: truyện cổ đại 18

-Công chúa...

-Được rồi, lấy trang phục sắp tới đây.

-Vâng, nô tỳ vẫn sẵn sàng kết thúc cả rồi

-Còn nữa... Đem mang đến tao cả...

-Xuân dược??

-Đem cho tới đây

-Vâng!

Xuân dược...

Vân Phượng nường là công chúa của Bắc Mạc,giờ cần sử dụng cho tới xuân dược nhằm cút câu dẫn phái mạnh nhân.

Phụ vương vãi,người thiệt sự đang tâm lấy phụ nữ tiếp cận một quốc gia xa vời xôi nhằm thực hiện con cái tin cẩn,còn bắt con cái cần thực hiện khí cụ rét chóng mang đến Đại Vương của Linh Đô Quốc.

Xem rời khỏi Bắc Mạc vẫn thực sự không thể cứu giúp vãn!

Vân Phượng nén giờ thở lâu năm.Nàng coi khuôn mặt bản thân vô gương đồng.Đôi đôi mắt phong tình ngời sáng sủa,cái mũi thon nhỏ xinh xẻo,song môi đỏ lòe mọng mềm mại như cánh hoả hồng.

Nàng với làn domain authority mịn màng như tuyết,ngà ngọc thướt tha,bóng nhoáng như làn domain authority em bé bỏng,cặp đùi thon lâu năm,bờ ngực ngạo nghễ,Trắng muốt,nhũ tiêm hồng nhuận say người,vòng eo nhỏ gọn hoạt bát làm cho phái mạnh nhân như cho tới vạc điên

-Công Chúa,mau cút tắm thôi - Ý Lan khẽ gọi

Vân Phượng túa từng lớp áo rời khỏi,khung hình hoàn thiện ngà ngọc dần dần sinh ra giàn giụa say luyến.Nàng khẽ vân vê bầu ngực tròn trặn giàn giụa trắng nuột của phiên bản thân mật,nhũ hoa càng vì vậy nhưng mà mẩn đỏ giàn giụa kích tình.

Nàng là 1 tuyệt sắc giai nhân!

Vân Phượng thả bản thân vô làn nước,khung hình mềm mượt được những cánh hoa che chở ôm ấp.Làn nước khẽ phản chiếu sắc kiều diễm của nường,người phụ nữ đang được chừng xuân xanh xao đẹp mắt nuột nà thướt tha.Bầu ngực rét bên dưới làn nước đỏ lòe hồng lắc động lòng người.

Cảnh tượng tuyệt đẹp mắt ẩn hiện nay bên dưới làn tương đối lù mù ảo,phong tình say luyến cho tới tột đỉnh.

-Nàng là Vân Phượng? - thoắt một tiếng nói phái mạnh nhân trầm thấp vạc rời khỏi kể từ phí a đằng sau làm cho Vân Phượng thức tỉnh,theo đòi phiên bản năng lùi về đàng sau,đôi tay búp măng nuột nà cố bao phủ cút khung hình tuyệt mỹ đang được ẩn hiện nay bên dưới làn nước.

-Là tao... - Dưới làn sương lù mù ảo,hình bóng phái mạnh nhân hiện thị giàn giụa thú vị.Đôi đôi mắt lạnh lẽo lùng cương nghị nhuốm vẻ phong trần,nhì tròng đôi mắt thâm thúy thẳm đem đường nét phong tình vô hạn,kinh diễm vô nằm trong.

Nàng coi nhức đáu vô hai con mắt ấy,tương tự chi phí duyên cho tới khoảnh tương khắc tương phùng,một ánh nhìn sắc lạnh lẽo kinh động lòng người tuy nhiên ẩn thâm thúy vô này đó là vẻ ấm cúng phong tình khó khăn biểu diễn mô tả trở nên điều.

-Là tao,Đại Vương của Linh Đô Quốc.Sao,thực hiện nường hãi rồi ư?

Vân Phượng khẽ mỉm cười cợt,nụ cười cợt diễm mỹ tuyệt luân

-Là thiếp thất thố,nài Đại Vương tha bổng tội.

-Đưa tay mang đến tao - Giọng trình bày trầm rét lại vang lên thân mật làn sương hư hỏng ảo.Vân Phượng Phục hồi lại vẻ tỉnh bơ,đem đôi tay ngọc cầm lấy đôi tay của hình bóng phái mạnh nhân ấy.

Lòng bàn tay hắn thô ráp,trưởng thành và cứng cáp giàn giụa những vết chai sần của đao dò thám.Hắn khẽ vân vê đôi tay thướt tha,rồi bất thần kéo nường lại ngay sát,vòng đeo tay qua loa eo nhỏ ôm chặt nường vô trong thâm tâm.Động tác nhanh chóng nhẹn dứt khoát ko chút thừa mứa.

-A!- Vân Phượng vì thế bất thần nhưng mà khẽ kêu lên.

Đại Vương của Linh Đô Quốc!

Đại Vương vẫn một tay chinh chiến tụt xuống ngôi trường khử gọn gàng ghẽ Tứ Đại Bình Quốc nhằm giờ trên đây đang được cầm quyền sinh sát cả thiên hạ.

Đại Vương đã lấy Linh Đô Quốc từ 1 vương quốc nhỏ bé bỏng yếu đuối ớt lên trở nên Quốc gia hùng thịnh mạnh mẽ và uy lực nhất lúc này.

Đại Vương vẫn đẩy Bắc Mạc vô tuyến phố nguy khốn khốn!

Nàng đang được ở trong thâm tâm hắn,vị Đại Vương vẫn khiến cho cho tất cả thiên hạ cần kính phục và nể hãi vì thế sự tàn nhẫn và quyết đoán.

Xem thêm: stt huynh đệ

-Nàng trong năm này từng nào tuổi?

-Qua ngày mai là thiếp tròn trặn mươi bảy- Vân Phượng nhẹ dịu vấn đáp.

-Mai là sinh thần của nàng?

-Vâng!

Hắn thông thoáng mỉm cười cợt,khung hình cứng rắn cường tráng đang được ôm siết lấy nường đột nhiên chốc rét rực,Vân Phượng nhường nhịn như cảm biến được cỗ lửa rét rực bên dưới đang được dần dần cương cứng.

-Nàng biết tao trong năm này từng nào tuổi tác không?

-Thần thiếp ko kiên cố.

-Ba mươi nhì,là giới hạn tuổi...

-Sung mãn nhất của phái mạnh nhân?- Vân Phượng mỉm cười cợt tiếp điều,mâu quang đãng của chàng vì vậy nhưng mà càng thâm nám đen thui và sắc lạnh lẽo.

-Tốt,phái nữ nhân thông minh!

Đại Vương bế Vân Phượng thoát khỏi nhà tắm,nường giờ đang được trần truồng mềm mại trong khoảng tay của hắn,tương tự một con cái mèo nhỏ.Cơ thể kiều diễm ko che chắn được hắn đặt điều bên trên chóng rộng lớn,đôi tay thô ráp dường như không thể nhịn nổi nhưng mà phen lục vuốt ve sầu từng đàng đường nét,từng thớ thịt bên trên người nường.Sở ngực Trắng nõn dựng trực tiếp giàn giụa ngạo nghễ,nhũ hoả hồng rực say người,không ngừng nghỉ run rẩy rẩy trước mặt mũi hắn.

-Đừng hãi...

-Thiếp ko sợ-Đôi đôi mắt lúng liếng phong tình coi trực tiếp vô đôi mắt hắn,làm cho cỗ dục hỏa vô người hắn như bừng cháy.

Hắn coi cặp vú đầy đủ Trắng nõn cho tới đục ngầu cả nhì con cái đôi mắt,đôi tay thô ráp tham lam lam cầm cầm,chà bóp,xoa nắn đầu v* hồng.Chợt hắn ngậm chặt đầu v* rồi gặm mạnh làm cho Vân Phượng thở hắt rời khỏi,rên rỉ một giờ giàn giụa yêu thương kiều.

-Đại Vương...đừng...-Vân Phượng thở láo loàn,một làn nước rét kể từ vô khe nhỏ rỉ rời khỏi khiến cho mặt mũi nường mẩn đỏ.

-Nàng đẹp mắt say người!Đêm ni phục dịch Bổn Vương,...

Lời vừa phải tâm sự đôi tay thô ráp vẫn bóp nát nhừ vú nường,từng chút mạnh mẽ và uy lực nhào nặn cặp vú Trắng nõn giờ vẫn đỏ lòe au,sưng tấy.

-Đại Vương,...đau...aaaa....

Tiếng rên rỉ khơi gợi của nường khiến cho hắn như ko thể kiểm soát nổi,chút ý thức sau cùng vẫn tổn thất không còn,đôi tay lần mẫm xuống bên dưới cửa ngõ huyệt vẫn ướt đầm của nường,giờ vẫn trở nên một miếng ướt đầm.Hắn lấy cặp đùi thướt tha trơn bóng của nường không ngừng mở rộng rời khỏi,đóa hoả hồng nộn tức thời sinh ra trước đôi mắt,vật nhỏ say người đang được tiết rời khỏi d*m thủy,ngọc lộ ướt đẫm,ngân quang đãng bóng nhoáng.

Hắn nhanh gọn lẹ tháo dỡ đai sườn lưng,lấy phái mạnh căn sớm vẫn sưng huyết rời khỏi vô tầm đôi mắt Vân Phượng.Cự vật vì thế động tình nhưng mà gân xanh xao nổi lên,một giọt ngọc dịch ứ đọng bên trên quy đầu,phái mạnh căn to con đen thui bóng vẫn sưng phù,hắn gầm nhẹ nhàng một giờ rồi cắm thiệt thâm thúy vô tè huyệt ướt đẫm của nàng

-Aaa...Đại Vương...Cầu người...

Tiểu khẩu huyệt nhỏ chỉ vày đầu ngón tay bị dương v*t lớn rộng lớn lừng lững cấp cho nhồi,Vân Phượng nhức nhối run rẩy rẩy,nhì cặp vú bóng nhoáng đung đem làm cho phái mạnh căn càng tăng sưng phồng.

-Chết tiệt,quá nhỏ...-Gương mặt mũi hắn vẫn nhễ nhại các giọt mồ hôi,thắt sườn lưng từng bước nén chặt nhằm đẩy phái mạnh căn vô vào lỗ u huyệt của nường.Quy đầu banh rời khỏi nhì cánh hoả hồng nhuận ướt đẫm,mật dịch chảy rời khỏi ướt đầm tuy nhiên cũng ko đầy đủ nhằm côn th*t cắm thâm thúy vô.

-Đại Vương...mau rút rời khỏi...thần thiếp...nhức quá... -Vân Phượng tương đối thở xa vắng liên tiếp rên rỉ cầu nài,u huyệt chật hẹp liên tiếp bị cấp cho nhồi khiến cho nường nhức nhối vô cùng độ

-Ngoan,không ngừng mở rộng rời khỏi nhằm bổn vương vãi cút vô,chớ sử dụng mức độ,thả lỏng...

Đại Vương hít lâu năm một tương đối rồi lấy côn th*t nhấn thiệt mạnh vô vào hoa huy*t,mặt khác lấy mông nường thổi lên thiệt cao,một đàng xuyên trực tiếp hoa kính ướt đẫm.

-Aaaaa....cầu người..... -Vân Phượng đau tới bại liệt ngốc,hoa huy*t chật hẹp khổ sở sở teo bóp côn th*t vẫn sưng huyết,nường còn hoàn toàn có thể cảm biến được từng đàng gân xanh xao đang được cọ xát giàn giụa thô bạo vô trở nên tử cung chật hẹp.

Hắn chính thức đung đưa cao thấp thắt sườn lưng,một tay tương khắc và chế ngự eo nhỏ của nường theo đòi nhịp tiết tấu,một tay đang được chà nắn bầu vú bóng nhẫy ướt đẫm của nường,Vân Phượng lâm vào cảnh kích tình chỉ biết càng ưỡn cao bầu vú nuột nà về phía bàn tay tham lam lam của hắn,loại mông cũng tự động giác đung đưa theo đòi luật hành của côn th*t.Mật dịch chảy rời khỏi kể từ hoa huy*t phủ một mùng ướt đầm bên trên dương v*t vẫn ở 1 phần tía vô hoa huy*t của nường.

Tốc chừng thắt sườn lưng càng ngày càng nhanh chóng,hoa huy*t mượt mượt như nhung nén chặt lấy côn th*t đang được bành trướng càn quấy vô hoa huy*t.

-Thích không?-Hắn thủ thỉ căn vặn nhẹ nhàng,thỏa mãn nhu cầu ngắm nhìn vẻ đẹp mắt lâm vào cảnh kích tình mê li của Vân Phượng.Hắn điên loạn rời khỏi vô vào tè huyệt làm cho toàn bộ cơ thể nường cũng vì vậy nhưng mà run rẩy rẩy,các giọt mồ hôi trơn bóng chạy dọc kể từ cần thiết cổ mềm mượt xuống cho tới bầu ngực tròn trặn trịa sưng phù,một mùng kiêu diễm tuyệt vời!

Xem thêm: 7 cuốn sách luyện não trong 1 phút pdf

-Thích...Đại Vương... -Nàng rên rỉ theo đòi từng loại nhấp bản thân của long căn,khung hình vì thế dục tình nhưng mà mẩn đỏ say người

Bỗng tè huyệt teo rút một mùng,hắn biết nường chuẩn bị lâm vào cảnh cao trào tuyệt mỹ,thấp giọng nhất rống lấy tinh khí rét rộp phun vô tử cung của Vân Phượng.Tử cung thu hẹp vì thế bị phun rất nhiều ko thể hấp thụ vô không còn làm cho những dòng sản phẩm tinh khí đục ngầu cũng thuận theo đòi đùi non nhưng mà kể từ từ chảy xuống.

Tiếng hét thất thanh của những người phụ nữ hòa nằm trong giờ gầm như mãnh hổ của hắn vẫn tạo ra trở nên một mùng kích tình tuyệt diệu.Vân Phượng ngất cút vô cao trào sau cùng.